Nam giới Á Đông là vậy, ngay cả những người phóng khoáng nhất vẫn ít nhiều coi trọng cái ngàn vàng. Bởi thế, khi yêu, nhiều cô gái trở thành "thấp kém", tự ti nếu đã lỡ đánh mất đời con gái.
Cam chịu vì đã "mất" hết
Hoài Linh (22 tuổi, Hà Nội) buồn bã tâm sự: "Trước kia anh ấy còn quan tâm em, nhưng từ ngày hai đứa có 'chuyện kia' vào thì anh ấy khác hẳn. Ngày một lạnh nhạt và hờ hững. Em tủi thân lắm mà chẳng biết làm sao. Thứ quí giá nhất em đã cho anh ấy rồi, giờ mà bị người ta bỏ thì em không sống nổi...".
Có lẽ vì sợ "không sống nổi" mà Linh cứ cắn răng cam chịu sự lạnh lùng đến vô cảm của Tuấn - bạn trai mình. Linh kể, mang tiếng người yêu nhưng có khi cả tuần liền Tuấn bặt vô âm tín, chẳng thèm đoái hoài đến cô. Cả thứ bảy chủ nhật hay ngày lễ, anh ta đều "lờ lớ lơ", bỏ mặc Linh thui thủi ở nhà vừa chờ đợi, ngóng trông, vừa sụt sùi nước mắt. Cô chủ động tìm gặp thì anh ta lập lờ nói qua điện thoại rằng "không tiện nói chuyện" hoặc từ chối thẳng thừng với những lí do như "mệt chẳng muốn đi đâu cả", "đang bận lắm, đừng làm phiền!". Thỉnh thoảng Tuấn mới đột xuất gọi điện cho Linh thì quả nhiên chỉ để rủ cô vào... nhà nghỉ. Nếu không vì nhu cầu, chắc Linh có héo người anh ta cũng chả buồn ngó mặt.
Đã vậy, Linh biết hai năm rõ mười rằng, ngoài mình ra Tuấn qua lại với rất nhiều cô gái khác, đủ mọi thể loại, thành phần. Cô hỏi bạn trai thì chỉ đau lòng nhận được câu trả lời cộc lốc và tàn nhẫn: "Em chưa phải mẹ anh. Nếu em cảm thấy khó chịu thì chia tay đi!". Những lúc như vậy cô càng trở nên yếu đuối, hoang mang và chấp nhận ấm ức, bởi "đó là người đàn ông đầu tiên của đời em, em không thể nào bỏ được!".
Tóm lại, từ ngày mất "tài sản quí giá", lúc nào Linh cũng nhũn như con chi chi, Tuấn có đối xử tệ bạc mấy thì vẫn đành... mặc kệ, miễn sao không bị bỏ là may rồi!
Sinh ra làm thân con gái đúng là thiệt thòi đủ đường... (Ảnh minh họa)
"Rớt giá" trầm trọng
Không "kém bản lĩnh" như Linh nhưng Kim Ngọc (25 tuổi) cũng rơi vào tình trạng bị "rớt giá" khi không giữ được mình.
"Tìm một người đàn ông biết thông cảm không phải dễ. Như em đây, cứ cãi nhau là anh ta lôi chuyện em không còn trong trắng ra để 'cả vú lấp miệng em', bắt bẻ, dằn vặt. Chả lẽ con gái cứ 'mất' rồi là bị đánh giá thấp?", Ngọc ấm ức nói.
Hồi học năm thứ ba Đại học, Ngọc yêu một anh chàng cùng khoa, nhưng rồi đến với nhau không bao lâu thì họ đường ai nấy đi. Mối tình tuy chóng vánh song cũng để lại nhiều nỗi đau bởi hồi đó, trong phút giây bồng bột, cô đã lỡ đánh mất đời con gái.
Hai năm sau, Ngọc gặp Minh - người đàn ông hơn cô 7 tuổi, đàng hoàng, tốt tính, chỉ có điều mắc cái tật hay ghen và hơi cổ hủ. Có lẽ thấy Ngọc trong sáng, vô tư, nên Minh mặc định rằng bạn gái anh vẫn là "viên ngọc" chưa được ai khám phá và sau này anh sẽ là người có diễm phúc đó.
Chả thế mà có lần Ngọc dựng tóc gáy khi nghe Minh nói về một anh chàng đồng nghiệp: "Thằng này sắp cưới vợ. Tài giỏi thế mà lại phải đi 'ăn đồ thừa' của kẻ khác. Anh biết vợ nó trước đây yêu một gã 3-4 năm sâu đậm lắm, như vợ chồng rồi...". Tất nhiên, lúc đó giữa Ngọc và Minh vẫn còn khoảng cách an toàn, đủ để Minh không biết được "bí mật khủng khiếp" kia.
Vậy là sau nhiều lần đắn đo, Ngọc quyết định "thú tội", một phần để không giấu giếm người yêu chuyện gì, phần nữa để xác định luôn liệu Minh có chấp nhận cô hay không. Kết quả, Minh không nỡ rời xa Ngọc, nhưng cũng không dễ dàng "tha tội" cho bạn gái.
Từ ngày mọi việc được "đưa ra ánh sáng", Minh tỏ ra thiếu tin tưởng Ngọc, thỉnh thoảng buông ra những lời lẽ làm cô tổn thương. Có lần, hai đứa đang ngồi bên nhau, anh bỗng nửa đùa nửa thật hỏi: "Này, có thật là em từng chỉ quan hệ với một người thôi hay không?". Hoặc hôm khác anh lại chất vấn cô một cách vô tình: "Tại sao hồi đó em lại dễ dãi như thế được nhỉ?". Những câu hỏi kì cục như thế làm Ngọc cảm thấy như "sống dở chết dở".
Đặc biệt, trong những bận cãi vã, Minh thường lôi điểm yếu của Ngọc ra bắt bẻ một cách quá quắt: "Anh thừa biết, người đàn ông đầu tiên mà em còn dễ dàng bỏ được thì cái thứ như anh em thiết gì?", "Anh thương em, bây giờ không còn quá trẻ trung để nay yêu người này, mai yêu người khác. Em thử nghĩ xem, không phải ai cũng chấp nhận cái tiểu sử của em đâu?".
Tình trạng bị người yêu "coi rẻ" như hiện giờ đang khiến Ngọc phân vân có nên chia tay đi cho nhẹ nợ hay không. Nhưng rồi, cô lại lo sợ, người đàn ông tiếp theo đến với mình liệu có lặp lại kịch bản cũ? Vì thế, đến giờ cô chỉ biết ngồi than thân trách phận: "Chẳng hiểu thế kỉ nào rồi mà người ta vẫn lôi cái ngàn vàng ra để làm thước đo phẩm hạnh cho phụ nữ. Sinh ra làm thân con gái đúng là thiệt thòi đủ đường...".
Theo Zing